Em thương yêu,
Hôm nay là Ngày Hạnh Phúc đầu tiên trên toàn thế giới, tổng
thư ký liên hiệp quốc cho rằng yêu thương và chia sẻ sẽ mang đến hạnh phúc cho
nhân loại. Chị nghĩ ông này hẳn phải là một Hướng Đạo Sinh mới có thể phát ngôn
một câu nói mà một lúc bao hàm cả điều luật lẫn lời hứa Hướng Đạo như vậy, và
chị đoan chắc vị huynh trưởng nhận lời hứa của ông ấy hẳn sẽ vô cùng tự hào.
Nhưng rốt cuộc chị cũng không biết có phải ông ấy là Hướng Đạo Sinh không nữa,
em nào biết thì nhớ báo với chị nhé.
Em thương mến,
Có nhiều lý do để chúng ta mỉm cười và nhận mình là người hạnh
phúc. Chúng ta được sinh ra với thân phận con người, đó là một niềm hạnh phúc
không ai chối cãi và tước đoạt, vì là con người nên chúng ta biết cảm nhận và
bày tỏ sự cảm nhận ra cho những người hạnh phúc khác biết để mà chia sẻ. Vì là
con người nên chúng ta có quyền sống và mang cuộc sống mình phục vụ người khác,
làm cho người khác hạnh phúc, và do đó chúng ta hạnh phúc nhiều hơn nữa. Vì là
con người nên chúng ta có quyền lựa chọn, lựa chọn sống hạnh phúc. Các em thấy
không, là con người hạnh phúc đến như vậy đó.
Hiển nhiên đọc tới đây, không ít em cho rằng chị thật ấu
trĩ, hoặc là kẻ mơ mộng, vì đầy rẫy ra đó là chiến tranh, thiên tai, bất công,
bạo lực, vân vân và vân vân. Quả thật thế giới này không mang màu hồng như
trong truyện cổ tích, em quên rồi sao, thế giới này có màu xanh biển và xanh lá
chủ đạo. Nhưng đã có rất nhiều những con người hạnh phúc quyết định không san sẻ
hạnh phúc của mình cho những người khác mà thay vào đó đi trộm hạnh phúc của
người khác về làm của riêng. Chính vì có những con người như vậy, thế giới này
mới cần những Hướng Đạo Sinh giỏi như các em biết bao nhiêu.
Thế giới này cần những người nhỏ tuổi “mỗi ngày làm vui lòng
một người”, những bạn trẻ “mỗi ngày làm ít nhất một việc thiện”, những chàng
trai cô gái lập ra những dự án “giúp ích”, hay những huynh trưởng “không mong
công ,mong thưởng”. Thế giới này cần những người trẻ nhiệt huyết như vậy khi họ
lấy danh dự đời mình ra hứa sẽ giúp ích mọi người bất cứ lúc nào và xem chuyện
giúp đỡ người khác là bổn phận.
Em thương yêu,
Có lần chị được tặng một tấm thiệp có ghi câu này “Lòng tốt
giống như chiếc boomerang, luôn luôn quay trở lại”. Lòng tốt giống như một hạt
mầm vậy, khi em gieo đi, lúc nào đó sẽ cho em bóng mát, chỗ dựa, hay chỉ đơn giản
là làm xanh một mảng trời. Khi chúng ta cho đi những thứ chúng ta đang có, điều
đó không có nghĩa chúng ta nghèo đi mà điều đó có nghĩa là một người anh chị em
khác xung quanh chúng ta sẽ giàu lên. Khi chúng ta nhận lấy của một ai đó điều
gì, điều đó không có nghĩa rằng chúng ta mắc nợ họ, mà điều đó nghĩa là em sẽ
dùng cái mình nhận được để lại trao đi cho ai khác cần đến sự giúp đỡ của em.
Khi chúng ta nhận được lòng tốt, chúng ta làm việc tốt cho những người khác
xung quanh chúng ta, những người khác đó lại làm cho những người khác nữa việc
tốt, thì hẳn tràn ngập trên thế giới sẽ toàn chuyện tốt, và chẳng mấy chốc thế
giới lại xanh, lại đẹp thôi em ạ.

Em thấy đó, đôi khi cho đi không dễ dàng, nhất là khi chúng
ta có quá nhiều thứ phụ thuộc vào mình. Khi em chỉ có vừa đủ, em sẽ muốn cho đi
vừa đủ, nhưng khi em có nhiều hơn, dường như em chẳng muốn cho gì, hay chỉ muốn
cho chút chút, vì cho nhiều quá, mình sẽ không còn nhiều nữa. Cho đi là một bài
học khó khăn cần phải học từng chút mỗi ngày. Đôi khi cho đi không phải chỉ là
tiền của, đôi khi cho đi là một ánh mắt cảm thông, một nụ cười ủi an, hay một
câu nói động viên.
Em có còn nhớ bài hát sinh hoạt mà chị đã từng dạy em không?
“Tiếc gì một nụ cười tặng nhau mỗi lần gặp nhau, tiếc gì một
nụ cười tặng nhau mỗi khi sum vầy. Không ai giàu đến nỗi không cần một nụ cười
duyên, không ai nghèo đến nỗi không thể cho nhau nụ cười.”
Em hãy bắt đầu từ những thứ giản dị như vậy, em nhé!
-Hải Ngưu Thận Trọng-