Wednesday, August 24, 2011

Giang Hồ - Phạm Hữu Quang


-Đã có thời mê mẩn bài thơ này, bởi cái cảnh và cái tình bài thơ rất giống ý mình. Bẵn đi một thời gian dài, cũng phải hai hay ba năm chứ chẳng ít, mình quên khuấy đi mất là trên đời có bài thơ tếu táo đến thế. Hôm nay tự nhiên lục lọi lại trí nhớ, phát hiện ra hai câu thơ mình thích nhất (in đậm), vậy là đọc lại cả bài thơ. Lại mê!-




Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với...giặt đồ?

Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không,
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa, trắng cả lòng...

Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình.

Giang Hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chẳng chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một gốc si.

Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu...

Giang hồ ta chẳng thay áo ráng
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng ngay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường.

Giang hồ ba bữa buồn một bữa,
Thấy núi thành sông biển hoá rừng
Chân sẵn dép giầy, trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung...

Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi đã nhớ nhà.

[Phạm Hữu Quang]

Saturday, August 20, 2011

Thư gửi em sắp sửa làm thiếu sinh

Gửi em tân thiếu sinh nhỏ bé, bước qua khỏi cây cầu này, em sẽ được kiệu đi như một nhà quý tộc, đằng sau lưng em là những tháng ngày tươi đẹp của tuổi thơ ấu, là akéla của em, là đàn của em, là bạn bè của em, là khung trời nhiều trẻ thơ mơ ước. Khung trời đó là những ngày tháng nhảy múa bên nhau, là tiếng rống lớn, là hội đồng trăng, là tô màu, là những lần được Sói già chăm chút thương yêu. Em sẽ nhớ những đêm trong chiếc lều bung ấm áp, những khoảng đất đẹp nhất và những bữa ăn được dọn sẵn, những buổi lửa trại được ưu tiên diễn trước. Em sẽ nhớ rất nhiều những điều tươi đẹp đó! Đừng vội quên em nhé, vì đó là một phần thân thương của tuổi thần tiên.

Em bước qua cây cầu thử thách, những chiếc khăn xanh chào đón em, trước mắt em là một khoảng trời mới mẻ, là thiếu đoàn của em, là đội của em, đội trưởng của em, là những tháng ngày…vui khủng khiếp đang chờ đón. Trong khoảng trời mênh mông đó, em sẽ được chơi với tất cả sức trẻ của mình, em sẽ chạy, em sẽ nhảy, em sẽ bò, em sẽ trườn, em sẽ hát, em sẽ la, và em sẽ có tiếng kêu đội, mỗi đội kêu một kiểu nhé! Rồi em sẽ thấy những đêm dưới bầu trời sao, đúng nghĩa khách sạn ngàn sao, là gió thông thốc vào từng khe lều, mà khe thì bao la, em sẽ trải nghiệm cảm giác đói kinh khủng vì hoả đầu quân lui cui mãi vẫn chưa xong bữa cơm đội, em sẽ phải chờ đợi hồi hộp để đến phiên đội mình diễn văn nghệ lửa trại, và khi sáng dậy, em sẽ hấp tấp dấm dúi mấy bộ đồ phơi ngoài dây đem dấu vì các trưởng đang đi thăm lều. Khoảng trời đó là trò chơi lớn, là trò chơi thi đua, là trò chơi vòng tròn, sẽ có xây xát, sẽ có trầy trụa, và thiếu trưởng em sẽ giả lơ đó!

Gửi em tân thiếu sinh nhỏ bé, bóng dáng em rụt rè trông thật thương quá, nụ cười em méo xệch trong làn nước mắt lã chã rơi, tôi hiểu em yêu dấu biết bao nhiêu khung kỷ niệm em vừa bỏ lại sau lưng, thôi nhé, lớn rồi! Em đã đi một chặng đường rất dài cùng Akéla của em, cùng Baloo, cùng Bagheraa, hẳn em đã săn được rất nhiều mồi ngon, tôi đoan chắc rằng em đã cắn giập rất nhiều mẩu xương và hút được tuỷ. Hành trang của em, hẳn sẽ rất hoành tráng, vì em là Sói Con lên đoàn cơ mà!

Ở thiếu đoàn sẽ rất khác, em phải làm người lớn, và làm người lớn thì rất khó, và sẽ càng khó hơn nữa vì xung quanh em cũng toàn những người học làm người lớn giỏi. Nhưng tôi hứa với em rằng, những tháng ngày trước mắt em sẽ rất vui, vì không chỉ thiếu trưởng em, mà cả đội trưởng và các bạn trong đội của em nữa, sẽ chỉ cho em thấy rất nhiều điều mới mẻ, những điều mới mẻ theo cái cách rất khác mà em vốn được biết. Tôi cá em sẽ ghiền những đêm thậm thụt rọi đèn pin kể chuyện ma trên trại, rồi hét toáng lên khi thấy bóng dáng thiếu trưởng từ đàng xa. Tôi cá em sẽ rất thích những phiên canh trại buổi đêm, cái cảm giác mình đang làm điều thiêng liêng : canh giấc cho mọi người. Tôi cá em sẽ mê tít cái trò hát hò trên xe, cái trò không bao giờ kết thúc cho đến khi tới đất trại, cái trò có tính sát thương cổ họng của em rất cao. Tôi cá em sẽ cố gắng hết sức tạo ra càng nhiều nhọ nồi càng tốt để tới buổi trại cuối em sẽ mang ra trét lên mặt các bạn. Và tôi cũng cá em sẽ mê nhiều thứ khác nữa! Là thiếu đoàn đấy, là những chiếc khăn xanh đang vẫy vẫy em kìa!

Còn rất nhiều những điều hay ho khác mà tôi rất muốn mang ra khoe em, còn vô khối những trò hay khủng khiếp khác mà em cần phải nghe qua. Nhưng thôi, tôi để em tự khám phá ra những cái đó! Bóng dáng em nhỏ bé, khép nép bên Akéla không muốn rời, tôi tự hỏi, tới ngày em rời tôi, em có khép nép vậy chăng? Chắc sẽ không, không đâu nhỉ, các cựu thiếu sinh?!

Chào em, em tân thiếu sinh! Ngành thiếu chào đón em, tinh hoa của phong trào!

-HNTT-

Wednesday, August 17, 2011

KẺ ĐI

Lại một kẻ nữa đi mà ta không tiễn

Bối rối trong lòng, một thoáng buồn

Rồi bỗng nhận ra ta đã rầu hơn thế

Bởi mất đi một chút, một khoảnh tình bạn

Kẻ đi rồi cũng chẳng làm được gì nữa

Chúc kẻ ấy sớm ổn định và thành công

Sẽ quay về khi thời gian chín muồi

Hứa sẽ lại dẫn kẻ ấy ăn chơi

Sẽ lại chở kẻ ấy vi vu đâu đó

Như cái thời vẫn còn chung mái trường.

Nói vậy thôi chứ thoi thóp trong lòng

Buồn lắm đấy!

17/08/2011

-Dạ Khắc-