Sunday, July 19, 2015

Viết cho em, tuổi 13

Mơ gì ở tuổi 13?

Ở các nước phương Tây, 13 tuổi được coi là tuổi trưởng thành, ở tuổi này người ta không gọi một đứa trẻ là “trẻ con” nữa, mà gọi là “thiếu niên”. Ở phương Tây, sinh nhật 13 tuổi là sinh nhật long trọng, vì đó là cột mốc đời người. Ở Việt Nam, 13 tuổi vẫn còn là tuổi trẻ con, vẫn là cái tuổi đi thưa về trình. Ở tuổi này, trẻ con Việt Nam vẫn còn nhỏ dại lắm.

Nhưng thực tế đâu phải vậy, phải không các em?

Em thương yêu,

Cái tuổi 13 là tuổi mộng mơ tuyệt vời, em bắt đầu quen với những rung động cảm xúc đầu đời, em bắt đầu thấy mắc cỡ khi nắm tay bạn khác phái, em bắt đầu có những định nghĩa riêng về phái đẹp, em bắt đầu tò mò về phái tính, và em đã bắt đầu quan tâm đến việc chăm chút bản thân sao cho “đối phương” chú ý.

Tuổi 13 đẹp và trong sáng biết bao nhiêu, phải không em?

Ở tuổi đó, em bắt đầu dành một góc tâm hồn cho những mộng mơ tuổi trẻ, em mơ đến những buổi hẹn hò lén lút, em mơ những cái chạm tay, em mơ những lần ngồi sau xe “bạn ấy”, và em mơ đến những ánh nhìn ghen tị khi mọi người thấy em đi với “người ta”.

Ở tuổi đó, em bắt đầu vùng vẫy đòi tự do, em sẽ bắt đầu phản kháng người lớn, em bắt đầu nhận ra “người lớn chẳng hiểu gì hết”, em bắt đầu cảm thấy phiền phức với những câu hỏi của mẹ cha “đi đâu, với ai, làm gì, bao giờ về”, em bắt đầu bực bội với những cuộc điện thoại cắt ngang của người lớn “sao giờ này chưa về, đang ở đâu, về ngay”. Ở tuổi đó, em cần một khoảng trời của riêng em với những mộng mơ lãng mạn.

Em thương yêu,

Khi em bước vào tuổi 13, mẹ cha bắt đầu lo lắng. Em hoang mang với những thay đổi sinh lý, tâm lý. Mẹ cha cũng bối rối trong việc điều chỉnh sự quan tâm dành cho em.

Khi em bước vào tuổi 13, mẹ cha hiểu em đã bắt đầu lớn, em không còn là cô bé con của riêng mẹ cha, quẩn quanh đặc những câu hỏi “vì sao” nữa rồi. Em muốn chạy ra thế giới rộng lớn, em không thích sà vào lòng cha mẹ nữa, em thích dựa vào những người quen xa lạ ngoài kia để tìm những câu trả lời cho riêng em.

Khi em bước vào tuổi 13, một nỗi buồn mất mát bắt đầu xâm chiếm tâm hồn mẹ cha, bởi cha mẹ phải học cách nới lỏng vòng tay bảo bọc, che chở em, để em được dang cánh, bắt đầu những chuyến đi nhỏ đầu đời, nhìn em cựa mình bay vào cuộc đời.

Em thương yêu,

13 tuổi, em lớn đủ để biết ơn mẹ cha, vì những nhọc nhằn trên vai mẹ cha để em có bộ đồ đẹp, bát cơm trắng ngần. 13 tuổi, em lớn đủ đế nhìn thấy những sợi tóc bạc lẩn khuất đâu đó trên đầu mẹ cha. 13 tuổi, em lớn đủ để hiểu tiếng thở dài của mẹ cuối ngày ngồi tính tiền chi tiêu. 13 tuổi, em lớn đủ để biết cha mẹ yêu em đến dường nào.

Khi em bước vào tuổi 13, cha mẹ bắt đầu già đi bởi những bương bả cuộc đời. Khi em bước vào tuổi 13, cha mẹ bắt đầu cằn cỗi vì những lo toan và phong ba cuộc đời. Khi em 13 tuổi, đôi tay đó, đôi vai đó, đôi mắt đó, không còn nuột nà, dẻo dai và trong veo như tuổi đôi mươi vì những lao nhọc đời này.

Em thương yêu,

Bởi vì khi em 13 tuổi, em bắt đầu học làm người lớn, em hãy thấu hiểu cho những lo lắng của người lớn dành cho em, dù đôi khi em cảm thấy thật ngột ngạt, gò bó, và khô khan; em hãy cảm thông cho những câu hỏi chi li, soi mói, khó chịu của mẹ cha mỗi lần em cựa mình phản kháng.

Người lớn cũng đã từng đi qua tuổi 13, em thì chưa từng qua tuổi người lớn, vì vậy, không phải người lớn không hiểu gì cả, thật ra, có lẽ vì đã hiểu quá rõ cái tuổi 13 ấy, những cạm bẫy đường đời đó, người lớn sợ em va phải, vấp ngã, tổn thương. Bởi vì đã từng đi qua cột mốc đó, người lớn đã từng thở dài, giá có ai đó hướng dẫn mình những năm tháng đã qua, có lẽ mình đã không phải nuối tiếc như vậy.

Em thương yêu,

Em đang đi qua cái tuổi đẹp đẽ của thời niên thiếu, những mơ mộng đẹp đẽ mà 10 năm nữa nhìn lại, em bật cười “ôi trời cái chuyện 3 xu”, những rung động lăn tăn nhè nhẹ mà sau này em khó lòng tìm thấy lại. Hãy tận hưởng cái tuổi này hồn nhiên và vô tư. Và, em hãy mở lòng với những lo lắng của mẹ cha, như cái cách mẹ cha cũng loay hoay tìm cách hiểu em.

Mơ gì ở tuổi 13?

Em cứ mơ đến những khung trời của riêng em, vì tuổi 13 chỉ đến một lần, phải không em?

-HNTT-