Người ta nói, trái đất vẫn xoay dù
con người muốn hay không. Có người đặt giả thiết sau vụ nổ Big Bang, vũ trụ này
tiếp tục giãn nở đến vô cực, nghĩa là trái đất xoay nhanh hơn để li tâm; có người
khác đặt giả thiết rằng sau Big Bang hàng tỉ tỉ năm về trước, vũ trụ này đang
co nén lại, nghĩa là trái đất đang xoay chậm lại, và đến lúc gia tốc bằng 0, vận
tốc xoay bằng 0, trái đất sẽ bị hút về mặt trời. Và dù cho trái đất xoay nhanh
hay chậm, giãn nở hay co nén, chúng ta, hơn 7 tỉ người trên hành tinh này vẫn sống,
đếm từng cái bình minh, hay hoàng hôn của đời mình.
Chúng ta đã từng được nghe kể về những
con người đặt dấu cuộc đời mình rất ấn tượng, ví dụ như khi nhắc đến nhà triết
học, toán học vĩ đại Descartes người ta sẽ nhớ ngay đến câu nói đậm chất triết
lý “Tôi tư duy nên tôi tồn tại” (I think, therefore I am); hay cứ nói đến
Aristotle người ta sẽ nhớ “Một trí óc minh mẫn trong một cơ thể cường tráng”
(Mens sana en corpore sano), hay Beethoven với các bản Symphony bất hủ, hay rất
nhiều những con người xuất chúng, vĩ đại khác đã bước qua cuộc đời và làm cho
cái tên của mình trở nên đặc biệt.
Thật dễ dàng khi nhớ về ai đó với thật
nhiều tài năng và điều kiện; nhưng đôi khi thật khó để nhớ về một ai đó ít tài
năng hơn, thiếu thốn điều kiện hơn, nhưng đã đi qua cuộc đời với một niềm tin
vươn lên mãnh liệt.
Dưới ánh đèn sân khấu tại một buổi dạ
tiệc sang trọng tầm cỡ 5 sao, SCC mời 4 bạn trẻ đến và chia sẻ câu chuyện của
mình, câu chuyện những ổ voi, ổ gà em đã cản trở em đến trường như thế nào, câu
chuyện SCC đã đồng hành cùng em. Bốn câu chuyện về niềm tin, có em đã đi làm,
đã vững vàng chèo lấy thuyền mình vượt qua biển lớn cuộc đời, có em đang đứng
nơi ngưỡng cửa cuộc đời, đang gom góp dũng khí và nhiệt huyết để đi trên đôi
chân của mình, cũng có em ở lưng chừng con đường và luôn nhắc mình phải bước tiếp.
Cả 4 câu chuyện xâu chuỗi lại thành một câu chuyện lớn, cũng giống như hoàng
hôn qua đi để đêm về, và rồi trời sáng; điều đó cũng có nghĩa rằng dù đêm có
đen, dù mưa có to thì trời cũng sáng và mưa cũng tạnh, chỉ cần kiên trì và quyết
tâm đi qua, hẳn sẽ có một điều vô cùng tốt đẹp đang chờ ta.
Hãy tưởng tượng bạn đang đứng trong một
căn phòng với rất nhiều cánh cửa bí ẩn khác nhau, bạn không biết cánh cửa nào sẽ
dẫn đến đâu, và có một người bạn khác đến bên cạnh bạn, khoác tay lên vai bạn
nói rằng “Bạn hãy chọn một cánh cửa đi, dù bạn chọn cánh cửa nào, hãy đi trọn
con đường và làm hết sức mình, tôi sẽ đồng hành cùng bạn cho đến cánh cửa kế tiếp,
khi bạn đã đủ vững vàng.” Vậy thì bạn hãy nhớ dũng cảm chọn một cánh cửa mà đi
tiếp, vì nếu bạn chọn cách quay đầu, bạn sẽ không biết được rằng đằng sau mỗi
cánh cửa kia đều có một vòng nguyệt quế đang chờ.
Niềm tin, giống như một hạt giống,
khi bạn bỏ trong túi, cất giữ cẩn thận, hạt giống đó cứ trơi trọi và không bao
giờ lớn lên. Nếu bạn chấp nhận mang hạt giống gieo xuống đất, nhìn nó thối rửa
đi để đâm chồi nảy lộc, thì đến một ngày bạn sẽ thấy nó sinh hoa kết trái. Niềm
tin phải được thử thách để lớn lên, phải được tưới tiu để vững chãi, phải hứng
nắng vàng để xanh tươi. Nghĩa là nếu không có những lần heo héo, sâu ăn mất cái
lá, chim mổ mất hoa trái đầu mùa, cây sẽ không đâm rễ sâu vào lòng đất, mất cái
lá để mọc thêm nhiều lá khác sum suê, mất quả đầu mùa để những mùa sau hoa trái
ngọt hơn.
Chúng ta hãy nhớ rằng, dù có ai đó
trông giông giống bạn, thì họ cũng không là bạn, bạn là duy nhất, và những tài
năng bạn có là duy nhất, bạn không thể làm mọi thứ, bạn chỉ có thể làm được vài
thứ, vì vậy, cùng với cái tôi duy nhất của mình, bạn hãy làm vài thứ mà bạn có
thể đó với hết sức của mình.
-Tâm Vũ-