Saturday, June 14, 2014

Ghi chú số 1: Những giấc mơ vỡ vụn



Tôi luôn mơ ước mình sẽ có một cuộc sống dễ dàng và đơn giản khi lớn lên, không cần phải lo nghĩ nhiều, không cần phải bon chen hay bận tâm  điều gì, cứ sống thôi là đủ rồi.

Tôi luôn mơ ước mình sẽ có một cuộc sống thật thi vị và ấn tượng khi lớn lên, tôi sẽ được nhiều người biết đến, ngưỡng mộ và trở thành thần tượng của ai đó, thật tuyệt vời.

Tôi luôn mơ ước mình sẽ có một cuộc sống ý nghĩa và giản dị khi mình lớn lên, ra đi để đem niềm vui đến cho mọi người, cứ phục vụ thôi là vui rồi, phải thật ý nghĩa.


Tôi đã từng mơ ước rất nhiều thứ khi mình lớn lên, hầu hết các ước mơ đều rất mâu thuẫn, phụ thuộc vào từng giai đoạn của cuộc sống, lúc nào vui, lúc nào buồn, lúc viên mãn, lúc tuyệt vọng. Ước mơ thường phản ánh những khao khát thầm kín nhất của con người, cũng là động lực để con người vươn ra khỏi cái tôi ích kỷ và lười biếng của bản thân. Để có thứ gì đó cần phải đạt được, để trở nên tốt đẹp hơn, để trở nên hữu ích hơn.

Tôi đã từng mơ những giấc mơ rất lớn, tôi mơ về những điều không tưởng, tôi mơ chuyện vĩ mô. Nhưng cuộc sống thì thực tế hơn nhiều, cuộc sống là những gáo nước lạnh lùng tạt thẳng vào mặt chúng ta khi chúng ta lơ lửng khỏi mặt đất. Có người bừng tỉnh sau cơn mê và hùng hục thực hiện ước muốn của mình, cũng có người ê chề quay đầu và từ bỏ.


Năm 2007, tôi đã từng mơ về một tương lai không xa cho HĐVN, tôi mơ rằng một ngày nào đó, anh em HĐ sẽ vui vẻ bắt tay nhau, chia sẻ những đêm củi lửa thơ mộng giữa rừng, giữa biển. Tất cả sẽ vì trẻ thơ thôi, đừng vì cái tôi của bất cứ ai hết. Tôi đã nghĩ tương lai đó gần lắm, chỉ vài năm nữa thôi, mình sẽ làm được, các trưởng sẽ làm được. Nhưng cuộc đời không như là mơ, đôi khi người ta không chơi trò chơi theo luật đã đề ra, những toan tính vụn vặt, những mưu toan nhỏ nhặt dập tắt giấc mơ tôi. Lắm lúc nghĩ, nếu mình yêu trẻ, thì cứ hãy vì trẻ thôi, không làm HĐ nữa cũng được.

Năm 2009, tôi đã mong rằng khi xã hội văn minh hơn, công nghệ cũng tiên tiến hơn, mọi người sẽ nhìn nhận nhân phẩm của nhau như giá trị vốn có của nó. Nghĩa là con người được quyền sinh ra, con người được sống, con người được lớn lên, con người được già đi, con người được chết đi theo quy luật tự nhiên. Nghĩa là không ai có quyền quyết định chấm dứt sự sống của ai cả, nghĩa là trẻ em phải được tôn trọng và tạo điều kiện phát triển. Nhưng đời không như là mơ, vì người ta lớn, người ta cho mình cái quyền quyết định sự sống của người khác, xử tử, phá thai, giết người, tự sát…sự sống quá rẻ mạt để phải suy nghĩ, không cần phải nghĩ, cứ thích thì làm thôi, một giọt máu thì đơn giản thôi.

Những giấc mơ khép dần theo năm tháng, đôi khi tôi có cảm giác mình bước vội quá đến nỗi quên mất mình đã tính đi đâu về đâu, đôi khi tôi tưởng mình đã quên mất con đường mà mình đã chọn.

Mơ ước, không phải cứ quyết tâm là sẽ làm được. Quyết tâm chỉ là phương thuốc giúp cho con người ta đỡ áy náy khi thất bại, mà thôi.

-Tâm Vũ-

---


Như mọi lần, tôi tính viết gì đó tặng ba nhân ngày của ba, nhưng cứ viết thì lại ra chuyện khác.
Chúc mừng ngày người cha, chúc ba luôn luôn vui vẻ, đẹp trai, và nhiều sức khoẻ.

No comments:

Post a Comment