Em thương ơi,
Nếu nhỡ mai chị không còn mặc đồng phục
Mỗi sáng cuối tuần chạy ra sân cùng tụi em
Nắng có còn vàng và lá có còn thắm?
Nếu nhỡ mai chị bảo những ngày tới
Con thuyền thiếu đoàn em phải tự chèo chống
Căng buồm ra
khơi,
Thuyền thiếu đoàn
vẫn vượt sóng chứ?
Em thương ơi,
Nếu nhỡ mai, lửa
trại chị không ra,
Ai sẽ soi đèn,
thêm củi, châm dầu?
Câu chuyện tàn lửa
thiếu đoàn ai sẽ kể em nghe?
Em thương ơi,
Nếu nhỡ mai gấp bộ
đồng phục cất
Sáng cuối tuần biết
phải làm gì cho qua thời gian?
Nghe tiếng còi xe
liệu có tưởng sắp có lệnh tập họp?
Thấy người ta
chào cờ, có nhớ tiếng ai hát Hội Ca?
Chạm sợi dây có
ngứa tay làm nút dẹt?
Thật mất mát khi
nghĩ tới việc phải ngừng sinh hoạt
Trống trải vô
cùng cái cảm giác dừng ngay những thứ mình yêu
Bởi vì em là cả bầu
trời tự hào chị có
Là niềm kiêu hãnh
mỗi sáng cuối tuần
Là lý do để những
ngày hè bận rộn
Là sứ mệnh cao cả
và là kim chỉ nam
Bởi người xưa mới
nói
Hướng Đạo một
ngày, Hướng Đạo mãi mãi
Nếu nhỡ đâu, bộ đồ
kia gấp lại
Xin em hãy tin rằng,
Ở nơi đó không
xa,
Có chị thiếu trưởng
luôn dõi theo em,
Em nhé!
HNTT
14/09/2016
No comments:
Post a Comment