Monday, October 12, 2009

A10


A10 à, định tối nay viết chút gì đó cho buổi họp lớp hôm nay, để câu số đẹp ngày 12/10 họp lớp 12A10. Nhưng mà mệt quá, cho hẹn nhé!


---------------------


Cứ đến hẹn lại có người gọi điện nhắc nhở. Chiều nay chở Tú Đô đến trường nghe nó háo hức sau lưng, trong lòng sao vui quá. Có chút gì đó, hình như ... nhỏ lại.


Hẹn nhau 5h, mãi đến 6h mới có thể coi là tạm đủ, đa phần là do kẹt xe [tổ cha cái thằng lô cốt]. Bàn tới bàn lui, năm nay đột phá, đi nhậu lẩu dê, à không, đi ăn vú dê nướng.


Những gương mặt cũ, những nhân A10 ngày nào, giờ mỗi đứa mỗi ngã. Có đứa hài lòng với con đường mình chọn, có đứa cắn răng chịu đựng con đường mình đang đi, có đứa bất mãn, buông xuôi.


"Những người muôn năm cũ,

Hồn ở đâu bây giờ..."


Ăn nhậu no say, cả lũ kéo qua nhà cô chơi. Cô vẫn vậy, hiền hòa và ân cần. Cô nhớ tên tất cả, cô hỏi thăm cả những đứa vắng mặt, cô kể chuyện lớp mới của cô, chúng nó chán lắm, chẳng vui như lớp mình, được mỗi cái học giỏi hơn [chắc rồi]. Ánh mắt cô long lanh khi nhắc lại những lần lớp kéo co, thi văn nghệ, tập san. Ngày đó cứ nghĩ cô thờ ơ, lạnh lùng, ấy vậy mà cô nhớ hết. Cô nhớ thằng Nhựt vô lớp chỉ có ngủ, năm rồi nó về kể, lên đại học, được ngủ cả phòng máy lạnh. Cô nhớ thằng Quách Móm hay đi học trễ và điệu như con gái, bây giờ học Bách Khoa [ghê ghê]. Cô hỏi thăm con Diễm Hương đã lấy chồng chưa, điệu đà lắm mà. Cô nhớ thằng Thịnh hay làm bố nó lên "tăng-xông", nghe đâu bây giờ hạ huyết áp luôn, tụt luốt... Cô hỏi thăm từng đứa một, dễ cũng hai năm rồi chứ ít uổng gì, vậy mà cô nhớ tên hết tụi mình.


Những câu bông đùa nho nhỏ vậy, mà sao thương quá A10 ơi. Qua nhà cô chủ nhiệm xong, định kéo qua nhà thầy Túy chơi, nhìn đồng hồ cả đám mới giật mình "Chết cha, 9h30 rồi hả?!" thế là chỉ đi uống nước rồi chia tay.


Năm sau, có lẽ năm sau sẽ lại gặp...
.
-------------------------------------
.
HỨA HẸN
.
Tôi bỗng nhớ những tiết học cuối cùng
Thời gian trôi như ngựa phi nước kiệu
Tiếng chia xa tắc nghẹn tự bao giờ
Tôi vẫn nhớ như in chiều hôm đó
Nắm chặt tay, cầu ước đừng xa nhau
Để mãi mãi bên nhau tựa lúc này
Ước tất cả đừng bao giờ lớn nữa
Để trong sáng, để học mãi – tình bạn
Cánh phượng nở, e ấp rồi bừng tỉnh
Đến một ngày, phượng kia sẽ lìa cành
Tôi vẫn nhớ lớp chúng ta đứng lại
Chụp với nhau bao nhiêu là kỷ niệm
Để ngày mai cuộc đời rực rỡ sáng
Bước đi xa, có phút giây nhìn lại
Nhớ lời hứa khi xưa chưa kịp nói
Sẽ quay lại dù chuyện gì đi nữa…
Đã bao mùa, người không về, hỡi người?
.
29/7/2009
-Dạ Khắc-
.
.
.


Long Long Ago - Yiruma

2 comments:

  1. Mặc dù vẫn còn rét những tiết của Phương Hà, Cô bé mùa đông (giờ trả bài hay kiểm tra sổ đầu bài) nhưng t vẫn mong ước có người "bán cho t 1 vé" về lại những ngày đó!!!... :-S nhớ tụi bây quá!

    ReplyDelete
  2. Dù rất muốn được có chuyến đi về tuổi thơ, nhưng thực tế cho thấy, mọi thứ đã thay đổi.

    ReplyDelete