Saturday, September 26, 2009

Một bài du ca chưa biết tên



Tôi muốn chia sẻ với mọi người một bài du ca của nhạc sĩ Tuấn Khanh mà tôi chưa biết tên. Một bài hát nghe rất hay, có chút gì đó ... ray rứt nữa!




Một bài hát không cầu kỳ về giai điệu, thậm chí là đơn điệu đến nỗi bế tắc, nhưng cũng có lẽ vì vậy mà hay, có lẽ cái hồn bài hát nằm ở chỗ này. Giọng người hát cũng rất đặc biệt, không trau cuốt, không mượt mà, khàn khàn, giống như giọng con người ta cố nói sau khi đã gào thét rất lâu. Phần nhạc đệm lại càng mộc mạc, tuyệt vời ...




---------------------




Đêm nay gió lên rồi
Mà đường về xa lắm em ơi
Biển xanh nay nghe tù tội
Phận người theo con sóng trôi.


Chim ơi bay phía chân trời
Gửi lời này đến quê tôi
Quê tôi xa xôi vời vợi
Nước mắt rơi thành lời


Ngửa mặt lên trời
Như xác ngư dân trôi ngoài biển khơi
Trôi theo con sóng vỗ
Trôi theo phận nước tôi


Tiếng thở than nào
trên áo tang đẫm máu
Có tiếng ai về sau
Hay linh hồn nghẹn ngào?


Đêm nay gió lên rồi
Đời người buồn lắm em ơi
Biết đâu tương lai mà đợi
Từng ngày nhìn con sóng trôi


Ai đang ngóng con thuyền
vật vờ phía khơi xa?
Trôi như con sóng xô
Trôi như phận nước tôi


Ngửa mặt lên trời
Như xác ngư dân trôi ngoài biển khơi.
Trôi theo con sóng vỗ
Trôi theo phận nước tôi


Biết về nơi nào
Khi biển xanh nhuốm máu.
Ai mang chung niềm đau
khi nước Việt nghẹn ngào?




Bai Du Ca so 12 -Tuan Khanh.mp3 -

No comments:

Post a Comment