Wednesday, September 23, 2009

Đôi bờ





Lần đầu tiên nghe bài hát này, lâu lắm rồi, tự dưng nghĩ đến chị. Có lần chị hỏi "em ở đâu trong tim chị nhỉ?" , đâu đó cũng có lần tự hỏi "mình ở đâu trong tim chị?".


Đêm nay khó ngủ quá chừng, nghe đi nghe lại một bản nhạc, lần dở lại những tấm hình xưa cũ, những tấm hình hiếm hoi còn đủ mặt mọi người... sao mà xa xôi quá! Nơi đó có ánh lửa bập bùng, có những mái đầu quấn khăn, có tiếng thì thầm, rồi có tiếng đàn hát, có anh - một người bạn rất đặc biệt. Có chị - một người bạn đã đồng hành cùng trong những giây phút khó khăn nhất dù chị ở rất rất xa. Có những con người - lúc nào đó, mình đã ước đánh đổi tất cả để có lại một lần như thế. Giống như những cách chim vô định, trong cuộc lữ hành xa xôi tình cờ gặp gỡ nhau rồi tung cánh bay xa mãi mãi.


Đêm nay có mưa, mưa rả rích, tiếng nước mưa dột nhỏ xuống miếng giẻ đã ướt nhẹp làm mình nhớ tiếng những giọt sương đêm nhỏ lẹp bẹp trên đám lá ướt ... lúc nào đó, lâu rồi.


Rất nhiều lần kể từ lần đó, mình tự hỏi, giờ này anh sao rồi, anh đã từ bỏ chưa, anh có gia đình chưa, ... hay chỉ là, anh còn tồn tại không? Mình nhớ tiếng đàn của anh, dồn dập nhưng lửa múa, là khát khao của anh "Dừng bước giang hồ". Rất nhiều lần mình nhớ.


Điều kỳ diệu của nỗi nhớ, nó làm người ta không thể quên, nó làm người ta hạnh phúc hay xót xa. Được nhớ và nhớ là hạnh phúc.


Kỳ diệu ...




. . Bóng con thuyền vượt ngàn trùng lệ trào dâng...






... hỡi non cao ôi sông sâu đời bể dâu ...
.
---------------------------------------
.
Thích cái chất giọng của Lý, mộc mạc. Thích cả tiếng guitar rất phiêu của chị. Nghe những bản nhạc chị trình bày, bao giờ cũng tìm thấy những chỗ chưa hoàn hảo, đôi khi như thế lại hay, cuộc đời đâu có hoàn hảo. Và dù cho âm nhạc không hoàn hảo thì vẫn có một tác dụng nào đấy.
.
Ví dụ như nghe nhạc do Trần Lê Quỳnh sáng tác để ... buồn hơn; nghe nhạc Lý hát để thả hồn đi chơi một lúc thì nghe nhạc của Đàm Vĩnh Hưng để chửi đời mà không cần phải tự lên tiếng ...
.
Thú vị thật, cái gọi là âm nhạc đương đại./.
.
=================
.
Đêm nay mưa,
buồn quá trời đất,
không khóc được và không được khóc.
Đâu đó trong tim có một lỗ hổng, à không, là ba lỗ chứ.
.
Em dặn chị đừng buồn, từ từ rồi cũng lấp được thôi, không ít thì nhiều.
Sao chờ hoài hok thấy cái lỗ nhỏ bớt. Càng lúc càng tan hoang.
.
Rầu quá, mưa ơi là mưa!
.
4/10/2009
.
.
.

No comments:

Post a Comment